Aa
Luật Ngày Sa-bát
1Môi-se triệu tập toàn dân họp lại và tuyên bố: “Đây là mệnh lệnh Chúa Hằng Hữu truyền cho chúng ta vâng giữ:
2Mọi người chỉ được làm việc trong sáu ngày, nhưng ngày thứ bảy phải nghỉ vì là ngày Sa-bát, là ngày thánh để thờ phượng Chúa Hằng Hữu. Ai làm việc trong ngày ấy phải bị xử tử.
3Ngay cả lửa cũng không được nhóm lên trong ngày Sa-bát.”
Lễ Vật cho Đền Tạm
4Môi-se nói tiếp với toàn dân: “Chúa Hằng Hữu cũng truyền rằng:
5Mỗi người tùy tâm, trích ra trong tài sản mình có, đem dâng lên Chúa Hằng Hữu:

Vàng, bạc, đồng;
6chỉ xanh, tím, đỏ;
vải gai mịn, lông dê;
7da chiên nhuộm đỏ, da dê
gỗ keo;
8dầu thắp;
chất liệu dùng làm dầu xức và hương thơm;
9bạch ngọc, và các thứ ngọc khác để gắn vào ê-phót và bảng đeo ngực.

10Ai là người khéo tay trong toàn dân, phải đến làm Đền Tạm theo như Chúa Hằng Hữu đã phán bảo:

11Trại và nóc trại, móc, khung, thanh ngang, trụ và lỗ trụ;
12Hòm Giao Ước và đòn khiêng;
nắp chuộc tội trên Hòm;
màn che Nơi Thánh,
13cái bàn và đòn khiêng cùng với đồ phụ tùng;
Bánh Thánh;
14chân đèn, đồ dụng cụ, đèn, và dầu thắp đèn;
15bàn thờ xông hương và đòn khiêng;
dầu xức thánh, hương thơm;
màn che cửa Đền Tạm;
16bàn thờ dâng của lễ thiêu;
rá đồng, đòn khiêng cùng đồ phụ tùng;
bồn nước và chân bồn;
17màn che hành lang;
trụ và lỗ trụ;
màn che cửa hành lang;
18móc và dây trong hành lang Đền Tạm;
19bộ áo lễ của Thầy Tế lễ A-rôn và các con trai người mặc trong lúc thi hành chức vụ trong Nơi Thánh.”

20Nghe xong, ai nấy cáo từ Môi-se để về trại mình.
21Những người được cảm động, liền tự nguyện trở lại, mang theo lễ vật dâng lên Chúa Hằng Hữu để dùng cất Đền Tạm, làm dụng cụ và may áo thánh.
22Họ kéo nhau đến, cả nam lẫn nữ, với lòng tự nguyện, dâng lên Chúa Hằng Hữu các món nữ trang bằng vàng như hoa tai, nhẫn, kiềng.
23Những người khác mang đến chỉ xanh, tím, đỏ, chỉ gai mịn, lông dê, da chiên nhuộm đỏ, và da dê.
24Người khác lại đem dâng Chúa Hằng Hữu bạc và đồng. Người thì dâng gỗ keo, tùy theo khả năng mình.
25Các phụ nữ khéo tay kéo chỉ xanh, tím, đỏ, và dệt vải gai mịn.
26Các bà khác tình nguyện dệt lông dê, theo khả năng mình.
27Các nhà lãnh đạo dân chúng đem dâng bạch ngọc và các thứ ngọc khác để gắn ê-phót và bảng đeo ngực.
28Họ cũng dâng hương liệu để chế dầu xức thánh và hương thơm cùng với dầu thắp.
29Vậy trong toàn dân Ít-ra-ên, dù nam hay nữ, tất cả những người sẵn lòng đóng góp để thực hiện công tác Chúa Hằng Hữu truyền bảo Môi-se, đều tự nguyện mang lễ vật đến dâng lên Ngài.
30Môi-se bảo mọi người: “Chúa Hằng Hữu đã chỉ định đích danh Bê-sa-lê (con trai U-ri, cháu Hu-rơ, thuộc đại tộc Giu-đa)
31làm thợ chính, vì Ngài đã cho người này đầy Thánh Linh của Đức Chúa Trời, có tài năng, thông minh, và kiến thức.
32Ông dùng vàng, bạc, và đồng làm ra các vật dụng tinh vi đẹp đẽ.
33Ông còn cắt, khảm ngọc, và chạm gỗ. Chung qui để làm mọi công việc nghệ thuật khéo léo.
34Còn một người thứ hai là Ô-hô-li-áp (con trai A-hi-sa-mạc, thuộc đại tộc Đan), cũng có tài để dạy lại cho người khác kiến thức của mình như Bê-sa-lê vậy.
35Chúa Hằng Hữu phú cho hai người này nhiều kỹ năng về nhiều ngành như thợ bạc, thợ cắt ngọc, chạm trổ, thêu thùa (dùng chỉ xanh, tím, và đỏ), dệt sợi (dùng các sợi gai mịn) và các công việc của nghệ nhân và ngươi thiết kế.”