Aa
Tội Ác của Giê-ru-sa-lem
1Chúa Hằng Hữu phán: “Hãy lùng khắp các đường phố Giê-ru-sa-lem,
nhìn từ nơi cao đến nơi thấp; tìm kiếm mọi ngõ ngách của thành!
Nếu tìm được một người công chính và chân thật,
Ta sẽ không hủy diệt thành này.
2Nhưng dù chúng thề:
‘Thật như Chúa Hằng Hữu hằng sống,’
thì cũng là thề dối!”

3Lạy Chúa Hằng Hữu, mắt Chúa lưu ý đến người chân thật.
Chúa đánh phạt dân Ngài
mà họ chẳng quan tâm.
Chúa tàn hại họ
mà họ không chịu sửa đổi.
Họ tự làm cho mặt mình cứng hơn đá tảng;
họ vẫn ngoan cố không chịu quay về.

4Rồi tôi nói: “Chúng ta có thể trông mong gì từ người nghèo?
Họ thật ngu muội.
Họ không biết đường lối Chúa Hằng Hữu.
Họ không hiểu luật pháp của Đức Chúa Trời.
5Vậy tôi sẽ đến và nói với các lãnh đạo của họ.
Chắc hẳn họ biết rõ đường lối Chúa Hằng Hữu
và thông thạo luật pháp5:5 Ctd cách xử đoán của Đức Chúa Trời.”
Tuy nhiên, các lãnh đạo này cũng vậy, toa rập nhau
mà bẻ cong ách của Đức Chúa Trời
và bứt đứt xiềng xích của Ngài.
6Vậy bây giờ, sư tử sẽ ra khỏi rừng để tấn công họ;
lang sói từ hoang mạc sẽ kéo đến chia mồi.
Hùm beo sẽ rình rập gần các thành,
để cắn xé những ai liều lĩnh bước ra.
Vì tội phản loạn của họ quá lớn,
và tội ác họ quá nhiều.

7“Làm sao Ta có thể ân xá cho ngươi?
Ngay cả con cái ngươi cũng trở mặt với Ta.
Chúng đã thờ lạy5:7 Nt thề bởi các thần mà không phải là thần gì cả!
Ta nuôi dưỡng dân Ta cho mập béo.
Nhưng rồi chúng phạm tội gian dâm
và họp nhau trong nhà gái điếm.
8Chúng chạy lung như ngựa béo động tình buổi sáng,
mỗi người săn bắt vợ người lân cận.”
9Chúa Hằng Hữu hỏi: “Liệu Ta không đoán phạt tội ác đó sao?
Thần Ta chẳng báo thù một dân tộc gian dâm như thế sao?

10Hãy xuống từng luống nho và chặt phá,
nhưng đừng phá hết.
Hãy tỉa các cành của nó,
vì dân này không thuộc về Chúa Hằng Hữu.
11Vì nhà Ít-ra-ên và nhà Giu-đa
đã đối xử với Ta đầy lừa lọc,”
Chúa Hằng Hữu phán vậy.
12Chúng đã dối gạt Chúa Hằng Hữu
và nói: “Chúa sẽ không làm phiền chúng ta đâu!
Tai họa sẽ không giáng trên chúng ta.
Và sẽ không có chiến tranh hay đói kém.
13Các tiên tri của Đức Chúa Trời chỉ biết bịa chuyện
chứ họ đâu có lời của Chúa.
Cứ để tai họa họ nói đó sẽ giáng trên họ!”
14Vì thế, Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời Vạn Quân phán:
“Vì ngươi xuyên tạc sự thật,
nên lời của Ta sẽ như lửa cháy trong miệng ngươi
và thiêu hủy cả dân ngươi như đốt củi.
15Ôi Ít-ra-ên, Ta sẽ đem một đất nước từ xa đến xâm lăng ngươi,”
Chúa Hằng Hữu phán vậy.
“Đó là một quốc gia hùng mạnh,
một quốc gia thời cổ,
dân của nó nói ngôn ngữ ngươi không biết,
chúng nói thứ tiếng ngươi không thể hiểu.
16Khí giới của chúng giết hại thật nhiều;
chiến sĩ của chúng thật mạnh bạo.
17Chúng sẽ ăn hết mùa màng của ngươi;
chúng sẽ ăn sống con trai và con gái ngươi.
Chúng sẽ nuốt sạch các bầy bò và bầy chiên;
chúng sẽ ngấu nghiến cả cây nho và cây vả.
Chúng sẽ phá hủy các thành kiên cố của ngươi,
tiêu diệt nơi nào ngươi nghĩ là an toàn.”
18Chúa Hằng Hữu phán: “Dù sao, trong ngày đoán phạt, Ta sẽ không tuyệt diệt các ngươi.
19Một khi dân chúng thắc mắc: ‘Tại sao Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời chúng ta, phạt chúng ta quá nặng thế này?’ Con hãy đáp: ‘Các người đã từ khước Chúa và thờ lạy các thần tượng nước ngoài trên quê hương mình. Giờ đây, các người sẽ phải phục dịch các dân tộc nước ngoài trên đất không phải của các người.’”
Lời Cảnh Báo cho Dân Đức Chúa Trời
20“Hãy tuyên cáo cho nhà Gia-cốp,
và công bố trong đất Giu-đa:
21Này, dân tộc ngu dại u mê,
có mắt mà không thấy,
có tai mà không nghe, hãy lắng lòng nghe.
22Ngươi không kính sợ Ta sao?
Ngươi không run rẩy trước mặt Ta sao?
Ta, Chúa Hằng Hữu, lấy cát biển làm ranh giới
như một biên giới đời đời, nước không thể vượt qua.
Dù sóng biển hung hăng và gầm thét,
cũng không thể vượt được ranh giới Ta đã đặt.
23Nhưng dân Ta có lòng ương ngạnh và phản loạn.
Chúng đã quay lưng và từ bỏ Ta.
24Họ chẳng bao giờ tự bảo trong lòng:
‘Bây giờ chúng ta hãy kính sợ Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời chúng ta,
là Đấng ban mưa đầu mùa và mưa cuối mùa,
cùng cho chúng ta mùa gặt đúng kỳ.’
25Gian ác ngươi đã tước đoạt phước hạnh tuyệt diệu của ngươi.
Tội lỗi ngươi đã chặn đứng tất cả điều tốt đẹp.

26Giữa dân Ta có những kẻ ác,
nằm đợi nạn nhân như thợ săn ẩn núp trong nơi kín.
Chúng gài bẫy
để bắt người.
27Nhà chúng đầy những âm mưu lừa bịp,
như một lồng đầy ắp chim.
Vì thế chúng cường thịnh và giàu có.
28Chúng mập mạp và đẫy đà,
chẳng có giới hạn nào cho việc gian ác của chúng.
Chúng từ chối cung cấp công lý cho cô nhi
và phủ nhận công chính của người nghèo.”
29Chúa Hằng Hữu phán: “Lẽ nào Ta không báo ứng tội ác ấy?
Lẽ nào Thần Ta không trả thù dân tộc hiểm độc ấy?

30Một biến cố khủng khiếp
đã xảy ra trên đất nước—
31Các tiên tri rao giảng những sứ điệp giả dối,
và các thầy tế lễ cai trị với bàn tay sắt.
Thế mà dân Ta vẫn ưa thích những điều ám muội đó!
Nhưng ngươi sẽ làm gì khi ngày cuối cùng đến?”