Aa
1Khốn cho những người làm luật bất công
và những người ban hành luật áp bức.
2Họ tước đoạt công bằng của người nghèo,
và từ chối công lý của người khốn khó giữa dân Ta.
Họ khiến quả phụ làm mồi ngon
và cô nhi làm chiến lợi phẩm.
3Các ngươi sẽ làm gì trong ngày Ta hình phạt,
khi Ta giáng tai họa từ xa?
Các ngươi sẽ cầu cứu với ai?
Các ngươi sẽ giấu của cải nơi nào?
4Các ngươi sẽ lom khom trong hàng tù nhân
hay nằm giữa những người chết.
Dù vậy, cơn giận của Chúa Hằng Hữu sẽ không giảm.
Tay Ngài sẽ vẫn đưa lên.
Sự Đoán Phạt A-sy-ri
5“Khốn cho A-sy-ri là cây roi của cơn giận Ta.
Ta dùng nó như cây gậy của cơn giận Ta.
6Ta sẽ sai A-sy-ri hình phạt nước vô đạo,
chống lại dân đã chọc giận Ta.
A-sy-ri sẽ hành hạ chúng,
chà đạp chúng như bụi đất dưới chân.
7Tuy nhiên, vua A-sy-ri sẽ không hiểu nó là dụng cụ của Ta;
trí của nó cũng không hiểu như vậy.
Chương trình của nó chỉ đơn giản là tiêu diệt,
chia cắt nhiều quốc gia.
8Nó sẽ nói:
‘Mỗi tướng lãnh của ta sẽ là một vị vua.
9Chúng ta sẽ tiêu diệt Canh-nô như Cát-kê-mít.
Ha-mát sẽ sụp đổ trước chúng ta như Ác-bác.
Và chúng ta sẽ đánh tan Sa-ma-ri như đã diệt Đa-mách.
10Phải, chúng ta đã chiến thắng nhiều quốc gia,
thần của chúng còn lớn hơn các thần của Giê-ru-sa-lem và Sa-ma-ri.
11Vì thế, chúng ta sẽ đánh bại Giê-ru-sa-lem và thần tượng của nó,
như chúng ta đã hủy diệt Sa-ma-ri cùng thần của nó.’ ”
12Sau khi Chúa dùng vua A-sy-ri để hoàn tất ý định của Ngài trên Núi Si-ôn và Giê-ru-sa-lem, Chúa sẽ trở lại chống nghịch vua A-sy-ri và hình phạt vua—vì vua đã kiêu căng và ngạo mạn.
13Vua ấy đã khoác lác:
“Bằng sức mạnh của tay ta đã làm những việc này.
Với khôn ngoan của mình, ta đã lên kế hoạch.
Ta đã dời đổi biên giới các nước, cướp phá các kho tàng.
Ta đã đánh hạ vua của chúng như một dũng sĩ.
14Tay ta đã chiếm châu báu của chúng
và thu tóm các nước như người ta nhặt trứng nơi tổ chim.
Không ai có thể vỗ cánh chống lại ta
hay mở miệng kêu phản đối.”

15Nhưng cây rìu có thể khoác lác hơn người cầm rìu chăng?
Có phải cái cưa dám chống lại người cầm cưa?
Hay cái roi có thể điều khiển người cầm roi?
Hoặc cây gậy gỗ tự nó bước đi được sao?
16Vì thế, Chúa là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân,
sẽ giáng họa giữa vòng dũng sĩ kiêu căng của A-sy-ri,
và vinh hoa phú quý của chúng sẽ tàn như bị lửa tiêu diệt.
17Chúa, Nguồn Sáng của Ít-ra-ên, sẽ là lửa;
Đấng Thánh sẽ như ngọn lửa.
Chúa sẽ tiêu diệt gai gốc và bụi gai bằng lửa,
thiêu đốt chúng chỉ trong một đêm.
18Chúa Hằng Hữu sẽ hủy diệt vinh quang của A-sy-ri
như lửa hủy diệt một rừng cây trù phú;
chúng sẽ bị tan xác như người kiệt lực hao mòn.
19Tất cả vinh quang của rừng rậm,
chỉ còn lại vài cây sống sót—
ít đến nỗi một đứa trẻ cũng có thể đếm được!
Hy Vọng cho Dân Chúa Hằng Hữu
20Trong ngày ấy, những người còn lại trong Ít-ra-ên,
những người sống sót của nhà Gia-cốp,
sẽ không còn nương cậy vào các đồng minh
là những người tìm cách tiêu diệt họ.
Nhưng họ sẽ thật lòng tin cậy Chúa Hằng Hữu
là Đấng Thánh của Ít-ra-ên.
21Đoàn dân sống sót sẽ trở lại;
phải, dân sót lại của nhà Gia-cốp sẽ quay về với Đức Chúa Trời Toàn Năng.
22Nhưng dù người Ít-ra-ên đông như cát bờ biển,
chỉ còn một số ít trong số họ sẽ quay về.
Chúa Hằng Hữu đã định sự hủy diệt cách công chính cho dân Ngài.
23Phải, Chúa là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân,
đã định sẵn sẽ hủy diệt đất nước này.
24Vì thế, đây là điều Chúa Hằng Hữu Vạn Quân phán: “Hỡi dân Ta tại Si-ôn, đừng sợ quân đội A-sy-ri khi chúng áp bức các con bằng roi và gậy như người Ai Cập ngày xưa.
25Chỉ một thời gian ngắn, cơn giận Ta trên các con sẽ chấm dứt, và cơn thịnh nộ Ta sẽ nổi lên để hủy diệt chúng.”
26Chúa Hằng Hữu Vạn Quân sẽ đưa roi đánh chúng như Ngài đã đánh quân Ma-đi-an tại tảng đá Hô-rếp, và như Ngài đã đưa gậy lên để chôn vùi quân Ai Cập dưới lòng biển.
27Trong ngày ấy, Chúa Hằng Hữu sẽ xức dầu cho dân Ngài,
Ngài sẽ bẽ gãy ách nô lệ
và cất gánh ấy khỏi vai họ.
28Kìa, quân đội A-sy-ri đã chiếm đóng Ai-gia.
Chúng tiến đánh Mi-gơ-rôn,
và cất quân cụ của chúng tại Mích-ma.
29Chúng vượt qua đèo
và hạ trại tại Ghê-ba.
Dân thành Ra-ma khiếp sợ.
Toàn dân Ghi-bê-a, thành của Sau-lơ chạy trốn.
30Người Ga-lim hãy thét lên!
Hãy cảnh báo người La-ít.
Ôi, thật tội nghiệp người A-na-tốt!
31Dân thành Mát-mê-na chạy trốn.
Dân thành Ghê-bim tìm chỗ lánh nạn.
32Nhưng ngày ấy chúng dừng tại Nóp.
Chúng sẽ vung tay nghịch cùng Núi Si-ôn xinh đẹp, đồi núi Giê-ru-sa-lem.

33Nhưng kìa! Chúa là Chúa Hằng Hữu Vạn Quân,
sẽ chặt các cây lớn của A-sy-ri với quyền năng vĩ đại!
Chúa sẽ hạ những kẻ kiêu ngạo.
Nhiều cây cao lớn sẽ bị đốn xuống.
34Chúa sẽ dùng rìu đốn rừng rậm,
Li-ban sẽ ngã trước Đấng Quyền Năng.