Aa
Lời Thứ Bảy của Gióp: Đáp Lời Sô-pha
1Gióp đáp lại:

2“Xin lắng nghe những gì tôi nói.
Đó là cách các anh an ủi tôi.
3Xin nhẫn nại, để nghe tôi thổ lộ.
Chờ tôi nói xong rồi các anh cứ chê cười.

4Thật ra, tôi đâu có phiền trách loài người.
Tâm trí tôi thật là bấn loạn!
5Xin các anh quay mặt nhìn tôi.
Các anh sẽ sững sờ, lấy tay che miệng.
6Chính tôi cũng sợ hãi khi nhìn bản thân.
Toàn thân phải run lên cầm cập.

7Tại sao bọn gian ác sống lâu,
càng về già càng quyền thế?
8Chính mắt chúng được chứng kiến rõ ràng,
con cháu đông đúc và cường thịnh.
9Nhà cửa chúng an ninh, không có gì phải sợ,
và Đức Chúa Trời cũng không trừng phạt chúng.
10Bò đực chúng tăng gia, không mất mát.
Bò cái cũng sinh sôi, không sẩy.
11Chúng đưa đàn con ra như bầy chiên.
Con cái chúng mặc sức nô đùa nhảy múa.
12Chúng ca hát theo tiếng trống và tiếng đàn hạc.
Reo hò theo ống tiêu, ống sáo.
13Chúng sống những ngày giàu sang thịnh vượng,
rồi yên lành đi vào âm phủ.
14Chúng dám nói với Đức Chúa Trời: ‘Xin hãy lìa xa.
Chúng tôi chẳng muốn học biết đường lối Chúa!
15Đấng Toàn Năng là ai mà chúng tôi phải vâng phục?
Cầu nguyện cùng Chúa có ích lợi gì đâu?’
16(Chúng nghĩ sự hưng thịnh đang nằm trong tay chúng,
nhưng tôi sẽ tránh xa âm mưu kẻ ác).

17Dường như ánh sáng của kẻ ác chưa bao giờ tắt.
Có bao giờ chúng gặp tai ương đâu?
Chẳng lẽ Đức Chúa Trời vẫn chưa nổi giận hình phạt chúng?
18Chúng chẳng bị cuốn theo chiều gió như rơm rác sao?
Hay chẳng như tro trấu bị bão đùa đi tan tác?

19Các anh bảo: ‘Đức Chúa Trời sẽ phạt con cái chúng về sau?’
Nhưng tôi nói Ngài sẽ phạt chính người có tội,
để chúng hiểu sự phán xét của Ngài.
20Xin cho chúng chứng kiến cảnh diệt vong.
Xin để chúng uống chén thịnh nộ của Đấng Toàn Năng.
21Vì một khi đã xuôi tay nhắm mắt,
nó không còn hưởng được lạc thú gia đình.

22Nhưng ai dám lên mặt dạy khôn Đức Chúa Trời,
từ khi Ngài đoán xét kẻ tự tôn tự đại.
23Có người chết khi đang sung sức,
lúc thoải mái và thanh nhàn,
24lúc thân thể còn tráng kiện,
và tủy xương đang hồi cực thịnh.
25Người khác lại qua đời trong đắng cay,
chưa bao giờ tận hưởng đời sống tốt lành.
26Lòng đất lạnh cả hai cùng nằm xuống,
bị bọ giòi bao phủ như nhau.

27Này, tôi biết rõ các anh đang nghĩ gì.
Tôi biết cạm bẫy các anh định gài tôi.
28Các anh bảo tôi bọn cường hào ác bá,
đều bị họa cửa nhà tan nát vì tội của chúng.
29Nhưng sao không hỏi những người chung quanh,
họ sẽ cho các anh biết sự thật.
30Kẻ ác thường được tai qua nạn khỏi
và nó vẫn an nhiên thoát khỏi diệt vong.
31Chẳng ai đem việc ác nó ra nguyền rủa
hay báo trả những tội ác nó gây ra.
32Khi chết, nó được an táng linh đình,
nghĩa địa nó có người canh gác.
33Kẻ ác vẫn được mồ yên mả đẹp.
Mọi người kéo nhau đưa đám tang,
người trước người sau nhiều vô kể.

34Vậy, sao các anh còn phí công an ủi tôi?
Những giải thích của các anh chỉ là giả dối.”